Chuyển đến nội dung chính

Blog Chia sẻ kinh nghiệm học tiếng Anh

Mình muốn viết bài chia sẻ kinh nghiệm học tiếng anh này khá lâu rồi. Từ ngày qua Úc sống và đi học mới phát hiện ra trước giờ tiếng Anh của mình phát âm sai khá nhiều. Mình được điểm nhất đó là rất tự tin trong giao tiếp (Mặc dù giờ biết mình vẫn luôn nói sai những âm đó, không sao tự tin là được) 😅 Nội dung bài viết:    Lỗi phát âm đa số người Việt thường mắc p Chia sẻ kinh nghiệm học tiếng Anh hải trong tiếng anh Cách khắc phục các lỗi   Kinh nghiệm học từ vựng tiếng anh hiệu quả Trước tiên, mình muốn chia sẻ về các lỗi sai mà mình thường mắc phải khi mình còn ở Việt Nam (và hiện tại nếu không chú ý). Hy vọng khi bạn đọc tới có thể tự phát hiện ra liệu mình có phát âm sai như mình hay không? Sau đó, mình sẽ chia sẻ cách mình cải thiện những âm tiết đó như thế nào? Bạn cũng có thể quan tâm tới bài viết mình chia sẻ về cách học tiếng anh ở phần 2 này:  Chia sẻ kinh nghiệm tự học tiếng anh giao tiếp #1. Lỗi mà mình và đa số người Việt chúng mình thường phát âm sai: Tr

Buổi tối tại tiệc từ thiện tại trường Đại Học Queensland (University of Queensland)

Cuộc sống ở Brisbane - Buổi tối tại tiệc từ thiện trường đại học UQ

Để tham gia vào bữa tiệc từ thiện này, Mình phải cảm ơn người bạn mới quen tại câu lạc bộ tiếng anh ở thư viện bà Ann. Tối qua là một buổi tối ý nghĩa về nhiều mặt đối với bản thân mình, lần đầu tiên mình đi tàu điện một mình, và cũng là lần đầu tiên mình thực sự đã đến được chỗ hẹn đúng giờ mà không cần sự giúp đỡ của Chồng (Từ khi mới sang, đi đâu đều có Chồng lái xe đưa đi, hoặc nếu đi bằng phương tiện giao thông công cộng thì cũng là đi cùng Chồng hoặc con).

Mình và bà tới khá sớm buổi tiệc bắt đầu từ 5:30 nhưng khoảng 5h10 đã có mặt tại bữa tiệc. Tranh thủ dành ít thời gian vào bên trong tòa nhà cổ được trường mua lại bằng tiền ủng hộ của các mạnh thường quân - đa số là từ học sinh đã học và tốt nghiệp tại trường (Theo lời Ann kể lại). Đẹp, cổ kính có phòng tổ chức tiệc và quán cafe, nhà hàng ở phía dưới hướng ra sông Brisbane (mặt tiền triệu đô 😁).
Mình cảm kích bà Ann vô cùng vì mới chỉ gặp nhưng bà đã giúp, để có cơ hội được tham dự buổi tiệc, để có cái nhìn mới, góc nhìn mới về con người nơi đây, biết được cách họ giao tiếp, cách họ làm bạn và cách họ làm từ thiện.
Trước khi tới bữa tiệc Ann cũng không nói mình biết đây là tiệc gì. Khi mình hỏi thì chỉ nói là tiệc dành cho một nhóm người đã từng học tại trường. 'Cứ đi đi, biết đâu lại gặp được ai đó, hoặc biết đâu lại hỏi thêm được thông tin gì mà mình cần'. Tóm lại, đi cho biết và đi để có thêm người nói chuyện. 
Với tính cách của mình, chỉ cần được tham gia gặp mặt, chỉ cần được nói chuyện là mình đồng ý ngay. Nhưng, vì cái tính cách không quá quan trọng về chi tiết đó của mình, mà đã giúp mình có một tình huống 'xí hổ' - mình nói vậy vì thấy việc đó diễn ra cũng khá thú vị, vì nếu bạn cho nó là đáng xấu hổ thì đúng là 'đáng xấu hổ'. Còn nếu bạn cũng như mình cho nó là 'rất buồn cười' thì nó làm bạn thấy vui và thú vị khi nghĩ tới. Mình chọn cách 'rất buồn cười'.
Ở Brisbane có 2 trường đại học là University of Queensland  (UQ University) và Queensland University of Technology (QUT University). Điều này là mình vô tư, khi nghe Ann nói là UQ mình lại nghĩ là QUT đã không phân biệt được giữa hai trường này. Khi ở bữa tiệc được tham dự, đeo biển tên vào bên trong biển có logo và tên trường nhưng mình 'không hề để ý', vẫn đinh ninh trong đầu đang ở tiệc của trường QUT University. 😅

Mình có lẽ đã không nhận ra được điều này nếu như không có cuộc nói chuyên với một bạn chuyên viên của trường tên Emma - người hỗ trợ Startups trong trường. Mình đọc trên chiếc bàn đó là VENTURES mình còn không hiểu rõ nghĩa của từ này. Tôi hỏi Cô ấy: "đây là gì? Ventures là gì vậy?" Cô Emma nếu mình nhớ không nhầm thì bạn ấy đã trả lời rất nhẹ nhàng: "VENTURES là VENTURES, bạn có phải là học sinh của trường University of Queensland không"? 
Mình bắt đầu kể cho cô về mình, lý do mình ở bữa tiệc này và không quên đã nhấn mạnh từ QUT University. Emma nhìn tôi với ánh mắt rất ngưỡng mộ và hẳn đang nghĩ trong đầu: "Bà này có bị khùng không? sao tự nhiên tới trường người ta mà bảo muốn học tại trường QUT"? 
Rồi Emma nhấn mạnh lại là "QUT mà" bạn ấy nhấn mạnh 2 lần liên tiếp, với vẻ mặt hơi khó chịu. Mình ngờ ngợ và hiểu ra là hình như mình có vấn đề 😂. Mình nhìn ngược lên màn hình máy chiếu nơi có lô go và tên trường "The University of Queensland". Vâng, "tôi đã hiểu ra vấn đề của mình", lúc đó mình nhẹ nhàng cười và nói "Emma, tôi có thể lấy những tờ rơi này không?". Yes, of course. You are welcome (vâng, đương nhiên là được rồi, bạn cứ lấy đi) và bạn ấy không quên cho một chút cảm xúc lên gương mặt xinh đẹp "may quá, bà ấy tha cho tôi rồi" 😉. 
Chắc Nàng cũng đang nhẩm trong bụng ''bà như một con hâm, chẳng hiểu bà làm gì ở đây, bà không phải là người từ thiện, mà cũng không hiểu ý nghĩa việc làm của tui, thôi hãy lấy rồi đi nhanh đi''. Đấy, chúng ta luôn có thói quen, tự đoán ý người khác, chắc chắn Emma thân mến sẽ không nghĩ như vậy. 😅
Mình rời khỏi bàn mồm (dùng từ miệng thì hơi lịch sự quá) cười ngẩn ngơ, mắt long lanh nhưng vẫn tỏ ra rất tự tin. Trong đầu lẩm nhẩm: "ôi, tôi đấy, là tôi đấy". Mình quay về dãy ghế mà bà Ann đang ngồi nói chuyện với ai đó, để hít thở mình đi vào nhà vệ sinh, để nhìn lại mình trong gương và lấy lại tinh thần. Trong đó mình có gặp những vị khách khác của bữa tiệc và họ nói chuyện cực vui vẻ và phấn khởi cùng nhau. Đương nhiên là có kèm theo những câu rất vui mừng và phấn khích "thật là một buổi tối thú vị và đầy ý nghĩa' - "What a night, a wonderful night".

Còn mình thì, vẫn tự cười với chính mình vẫn là nụ cười mà vẫn hay dùng khi không hiểu gì? Hoặc giả vờ như đã hiểu những gì họ nói. Khi bước ra khỏi nhà vệ sinh, mình tiến tới dãy ghế của bà Ann lấy một cốc nước soda chanh, hít thở thật sâu và bắt đầu hòa vào cuộc nói chuyện của Ann và một vị khách khác.
Bà Ann nói với mình: "buổi tiệc sẽ diễn ra tới 8:30, tôi muốn đi xem những bàn xung quanh xem có những nghiên cứu nào đang diễn ra, bạn đi quanh xem nhé, chân tôi đau nên tôi sẽ đi từ từ, mình gặp nhau tại đây lúc 8:15? Cứ ra nói chuyện với bất kỳ ai, biết đâu lại quen được một người thú vị nào đó".
Mình đồng ý, vì hiểu được ý của Ann là hãy mạnh dạn và ra giao tiếp. Thực ra, mình đã đi hết quanh 4 góc bàn trong phòng: Một bàn là những hàm răng giả, một bàn là hình ảnh khi các tế bào ung thư được điều trị bằng những loại thuốc mới đang được nghiên cứu - đại thể như là, tế bào ung thư bị tiêu diệt bởi thuốc điều trị, nó sẽ giết tế bào ung thư bên trong cơ thể, như một trận ném bom xuống các tế bào để giết chết tế bào bằng đợt tấn công mạnh đó. Do cũng sợ nên mình chỉ nhìn bên ngoài bằng mắt trên hình ảnh máy tính, mình đã từ chối đeo kính 3D để xem được rõ và chân thật hơn. Một bàn khác là về thiết kế của tòa nhà nghiên cứu 12 tầng của trường Đại Học dự kiến được xây bởi tiền quyên góp của các vị khách trong buổi tối ngày hôm nay, một bàn là startups của Emma và giờ mình không dám bước tới sau cuộc nói chuyện lần trước. (vẫn thấy xấu hổ mà 😂)
Vâng, bốn góc bàn mình đã xem hết từ lúc mới vào, và không hiểu gì, thực ra cũng chẳng biết gì để hỏi. Nhưng thôi kệ, mình vẫn đến đứng ở các bàn cũng tỏ ra rằng mình quan tâm và chăm chú nghe các hướng dẫn viên hướng dẫn các vị khách. 
"Trình độ tiếng anh không tệ, tốt nghiệp đại học ngoại ngữ đấy mà nghe câu được câu mất, có quá nhiều từ chuyên sâu và có thêm những từ lóng của người bản địa". Đứng nghe rất chắm chú rồi rời đi tới chiếc bàn tiếp theo, chen qua giữa đám đông và cũng có kèm theo các câu rất lịch sự 'Excuse me' hay 'sorry' để chen qua họ một cách rất lịch sự. Đấy, bạn có tưởng tượng được hình ảnh này không? Nếu bạn cũng đã từng phải 'giả vờ' như vậy, chắc chắn đã 'cảm' được. 😊
Cả buổi tối, mình đã nói chuyện thêm được với 2 cặp vợ chồng - một cặp vợ chồng người Úc sinh ra lớn lên và làm việc tại Brisbane, và một cặp vợ chồng người Anh - đã di trú tới Brisbane khá lâu trước đó. 
Vợ chồng người Úc gốc Anh, người chồng 'Thomas' là giáo sư trong trường đại học. Ông cũng kể cho mình lời khuyên và chia sẻ kinh nghiệm khi mới tới, kèm theo những câu "nhưng cứ từ từ, cho bản thân thêm thời gian rồi khi bạn đã bước vào cuộc sống bên này, bạn sẽ thấy mọi người rất thân thiện và chào đón bạn"... 
Cảm ơn vợ chồng ông rối rít, và kể thêm 'tôi còn tìm kiếm trong google từ khóa: những lời khuyên khi bắt đầu cuộc sống bên Úc, hay những lời khuyên khi mới bắt đầu cuộc sống mới ở Brisbane'. Bà vợ hỏi, "vậy có thông tin gì không?" Mình trả lời: "Có chứ, nhưng tất cả đều là những lời khuyên của các văn phòng tư vấn visa, không hề có ai chia sẻ gì hết, cả tiếng anh và tiếng Việt" cả ba cùng cười khoái trí.
Cặp vợ người Brisbane - Bà Margaret và ông Andelbert (tôi nghĩ là tôi viết đúng). Câu đầu tiên Margaret nói với mình: 'Bạn thật tuyệt vời, tôi chưa bao giờ đi tới một đất nước khác sống, thậm trí là rời khỏi thành phố tôi sống, bạn làm được điều rất kỳ diệu đối với tôi'. Thật sự, họ đã rất lịch sự và  tốt bụng khi bắt đầu nói chuyện với mình, bà nói bà sống ở phía nam Brisbane ở Mount Coot-... va mình nghe đúng là Mt Coot-tha, mình chắc chắn là vậy. 😜
Khi về nhà, mình vẫn nghĩ là mình đã nói tên núi đó đúng, vẫn nghĩ là bà nói về núi Mount Coot-tha mà gia đình mình có ghé qua một lần để nhìn về thành phố Brisbane. Nhưng, "không" 😳. Khi về tới nhà kể cho chồng nghe. Chồng nói: "Em à, phía nam của Brisbane là hướng kia cơ mà, còn núi Mount Coot-tha ở hướng này cơ mà? hay đấy là núi Mount Gravatt? 
"À đúng rồi, chắc vây em nghe âm đấy, mà hai cái núi đó khác nhau ạ?Em tưởng nó là Mount Coot-tha mà mình đi? Lão chồng cười rất khoái trí, chỉ tiếc là không mở rộng thêm được miệng nữa thôi.
Đương nhiên là lão có kèm theo lời khen: "dù sao thì, anh cũng rất tự hào vì em đã tới buổi tiệc đó, buổi tối nay nhìn em mặc đồ rất xinh và tự tin". Vẫn là lời khen vi diệu mà mình thích nghe hàng ngày.
Một buổi tối thật thú vị, mình biết thêm một chút về Brisbane và đất nước Úc, mình biết thêm được cách mọi người giao tiếp và hiểu hơn về những hoạt động diễn ra. Và,mình cũng hoàn toàn biết mình là ai, có thêm một bài học về sự thiếu nghiên cứu (ý là sự chuẩn bị).
Đi tới một trường mà mình lại nghĩ mình ở trường khác, chẳng khác nào đi tới nhà bạn Thanh mà gọi tên bạn là bạn Thủy, và đặc biệt mình có một hình ảnh của 'một cô gái nông thôn, lần đầu tiên ra thành phố lớn, hòa vào làn người đang bận rộn với những điều thường ngày, hình ảnh cô gái đó đã tới chào tất cả mọi người trên đường'. Giống hình ảnh bà điên nhỉ?😁
Nhưng quan trọng, mình có thêm một sự va chạm, có thêm một người bạn, có thêm được những kiến thức như: từ mới, địa điểm mới và kiến thức về thành phố.

Chào đón cuộc sống mới!

P/s:  Bà Ann - một người Úc gốc Malaysia Bà Ann (bà là người lớn tuổi, đã về hưu sống một mình nên bà thường xuyên tham gia câu lạc vào chiều thứ 5 hàng tuần). Mình quen trong buổi trò chuyện tại câu lạc bộ, bắt đầu nói về mong muốn được vào học ở một trường Đại Học bên này. Với mong muốn rằng: "sau này dù có xin việc ở bất cứ đâu thì bằng Đại Học hoặc học lên Thạc Sỹ của Úc sẽ giá trị hơn là bằng từ Việt Nam".
Bà là học sinh cũ của trường Đại Học Queensland và tham gia vào nhóm ủng hộ các quỹ ở trường nên thường được mời dự buổi tiệc này (Alumni). Khi thấy thư mời Bà chưa quyết định là sẽ đi, nhưng thấy mình nói về mong muốn và kế hoạch bà nghĩ nếu mình đi cùng biết đâu sẽ giúp ích được.
Bạn cũng có thể đọc được nội dung tương tự về sự nhầm tưởng trong bài viết này: Thiếu Nữ sang 'choảnh' đi tàu Lửa cũng là một trong những bài viết mà vì không hiểu nên thành ra... hơi ngớ ngẩn.

Nhận xét